Năm 1984, ở thành phố Harford, bang Connecticut của Mỹ, người ta tiến hành cải tạo một toà nhà lớn kiểu cũ. Các ban ngành liên quan đã dùng máy tính để giám sát và điều khiển các thiết bị của toà nhà như máy điều hoà nhiệt độ, cầu thang máy, chiếu sáng và cả thiết bị chống trộm nữa, đồng thời, mở các dịch vụ như truyền thông tiếng nói, xử lý văn tự, thư điện tử, kiểm tra tìm kiếm tư liệu v.v. cho các hộ thuê nhà.
Toà nhà to lớn này được công nhận là một “kiến trúc thông minh” đầu tiên trên thế giới. Năm 1985, nước Nhật cũng xây dựng toà nhà thông minh có điện thoại điện báo của Nhật Bản. Toà nhà thông minh đầu tiên của Trung Quốc là toà nhà Quốc tế Quảng Đông ở thành phố Quảng Châu. Sau đó, các “kiến trúc thông minh” được phát triển nhanh chóng, mọc lên như nấm sau mưa. Theo thống kê, đến năm 1995 nước Mỹ đã có hàng vạn “kiến trúc thông minh”, đến đầu thế kỷ XXI, nước Nhật sẽ có 65% các kiến trúc thực hiện trí tuệ hoá. “Kiến trúc thông minh” thật sự có trí tuệ hay sao? Thế nào mới có thể xứng danh là một “kiến trúc thông minh”?
Các nước khác nhau hiểu về “kiến trúc thông minh” cũng khác nhau. Hiệp hội kiến trúc thông minh Mỹ cho rằng “kiến trúc thông minh” là thông qua tính tối ưu của bốn yếu tố cơ bản là kết cấu, hệ thống phục vụ, quản lý và mối liên hệ nội tại giữa chúng đối với toà nhà, để cung cấp một môi trường sinh sống thoải mái được đầu tư hợp lý và có hiệu quả cao. Ở Singapore, “kiến trúc thông minh” phải có ba điều kiện: Một là toà nhà phải có đủ hệ thống điều khiển tự động tiên tiến, có thể giám sát và điều khiển các thiết bị điều hoà nhiệt độ, chiếu sáng, bảo đảm an toàn, báo động hoả hoạn v.v. do đó cung cấp môi trường làm việc thoải mái cho các hộ cư trú; hai là, toà nhà phải có mạng lưới truyền thông tốt, khiến cho các số liệu có thể lưu thông giữa các khu vực trong toà nhà; ba là, toà nhà có thể cung cấp đầy đủ các trang thiết bị truyền thông đối ngoại. Hội nghiên cứu kiến trúc thông minh Nhật Bản đề ra: “Kiến trúc thông minh” cần cung cấp các dịch vụ truyền thông tiên tiến bao gồm các chức năng hỗ trợ về thương nghiệp và truyền thông có hệ thống quản lý tự động hoá cao độ của toà nhà để bảo đảm một môi trường dễ chịu, an toàn, nhằm nâng cao hiệu suất công tác. Ở Trung Quốc hiện nay nói chung lấy thiết bị tự động hoá được lắp đặt trong ngôi nhà để định nghĩa thế nào là “kiến trúc thông minh”, như “hệ thống 3A” hoặc “hệ thống 5A”
Thật ra thì “kiến trúc thông minh” là sản phẩm của sự phức hợp giữa kỹ thuật xử lý thông tin của máy tính và nghệ thuật kiến trúc, nó bao gồm ba hệ thống lớn (gọi tắt là “hệ thống 3A”), là “hệ thống tự động hoá làm việc (OA)”, “hệ thống tự động hoá kiểm toán (BA)” và “hệ thống tự động hoá truyền thông (CA). Nếu tách hệ thống báo động hoả hoạn và tự động dập lửa ở trong đó ra khỏi hệ thống quản lý tự động hoá của ngôi nhà, hình thành “hệ thống tự động hoá phòng cháy chữa cháy (FA)” độc lập, đồng thời để cho một hệ thống quản lý tổng hợp hướng về phía các hệ thống trí tuệ hoá của cả ngôi nhà cũng hình thành một “hệ thống tự động hoá quản lý tin tức (MA)” độc lập, như vậy cũng có thể gọi là “hệ thống 5A”.
Trong kiến trúc thông minh, các hệ thống hợp thành một thể hữu cơ không thể phân cách. “Hệ thống BA” bảo đảm cho các thiết bị cơ điện và quản lý an toàn tự động hoá, như tự động tiến hành đo các thông số về nhiệt độ, độ ẩm, hàm lượng oxy, cảnh báo theo yêu cầu của người sử dụng, nhanh chóng tiến hành điều tiết và quản lý tổng hợp; khi một nơi nào đó trong toà nhà có sự trục trặc, hỏng hóc, thì hệ thống an toàn tự động sửa chữa, bảo đảm thiết bị vận hành bình thường; “hệ thống CA” bao gồm các loại thiết bị cung cấp phương tiện truyền thông hiện đại hoá, thông qua việc lắp đặt hệ thống rải dây tổng hợp kết cấu hoá, khiến cho “hệ thống OA” mang lại tiện lợi rất lớn cho các hộ sử dụng, các hộ sử dụng có thể qua các biện pháp gọi điện thoại trực tiếp, điện thoại có hình, thư điện tử, hộp thư thoại, hội nghị truyền hình, tìm kiếm tin tức v.v. trong nước và quốc tế để kịp thời thu được các tin tức tình báo về tiền tệ, tài chính thương nghiệp, khoa học kỹ thuật và các tin tức mới nhất trong hệ thống kho tàng số liệu của chúng.