“Giả sử bạn nhìn thấy một người lái xe ngồi trong ô tô mà không cần làm gì cả, ô tô vẫn cứ chạy đến nơi mà anh ta muốn, bạn sẽ khẳng định rằng đó là một cảnh trong phim hoặc trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng. Tuy nhiên, ngày 22/7/1998, trên đường cao tốc số 15 nối liền Santiago và Los Angeles bang California của Mỹ đã hiện ra một cách rõ ràng tất cả những điều đó: Lúc đó, có mười mấy chiếc ô tô chạy tự động cả chục km, người lái xe không hề cầm tay lái, chân không nhấn ga và phanh, thậm chí mắt cũng không nhìn đường… Đó là cảnh tượng đoạn đường cao tốc tự động đầu tiên trên thế giới được khai thông.
Vậy thì đường cao tốc tự động khác với đường cao tốc thông thường như thế nào? Nguyên do là, ở bên dưới của đường cao tốc, người ta đã trộn hơn 92.000 tấm nam châm lớn nhỏ khoảng 2-3 cm, khoảng cách giữa các tấm nam châm là 120 cm. Còn loại ô tô chạy trên đường này cũng không phải là loại ô tô thường, mà là một loại ô tô tự động của hãng ô tô General của Mỹ sản xuất được gọi là ô tô vi tính không người lái. Nhìn bên ngoài nó không khác gì so với ô tô thông thường, nhưng ở thùng sau của xe có lắp một máy vi tính, đó là “”trái tim”” và “”khối óc”” của toàn bộ chiếc xe, nó có thể căn cứ vào các tin tức từ các nơi truyền đến, sau khi phân tích và phán đoán, đề ra những mệnh lệnh thích đáng, điều khiển hoạt động của tay lái. Ở mặt sau của kính phản hậu có một camêra cực nhỏ, dùng để quan sát tình hình mặt đường, và truyền hình ảnh vào máy vi tính. Phía trước và hai bên xe, đều có lắp rađa thăm dò cự ly gần, một khi rađa phát hiện trên mặt đường có vật chướng ngại thì sẽ tự động phanh xe. Để giữ cho ô tô luôn ở trong phạm vi nhất định trên đường đi, trên ô tô còn lắp rất nhiều bộ truyền cảm, ghi lại màu sắc, chất đất, nếp nhăn trên mặt đường và đá lát trên mép đường và cả vết xe trên đường, đồng thời tiến hành phân tích qua vi tính. Phía trước chỗ ngồi trong xe còn có một màn huỳnh quang, hiển thị tình hình đường sá phía trước và các tình huống khác ở trước và sau xe. Cho dù trời mưa to như trút nước, loại xe tự động này chạy cách nhau 2-3 m với tốc độ 100 km/giờ vẫn không có sự va quệt nào.
Hiện nay, loại xe vi tính không người lái này vẫn còn có chỗ chưa thật hoàn thiện, ví dụ chỉ tiến mà không lùi được, không nhạy cảm với những vật thể phi kim loại như người đi đường, gặp khó khăn với thời tiết sương mù dày đặc. Tuy nhiên, có thể tin rằng, đi đôi với sự phát triển kỹ thuật cao, loại ô tô tự động không cần người điều khiển sẽ không còn xa vời đối với chúng ta nữa.”